Thursday, August 27, 2015

Mẹ, chiếc n?i ?m ấp con | Đọt Chuối Non

Chào các bạn,

Maya Angelou có lẽ mà thi sĩ Mỹ còn sống nổi tiếng nhất ngày nay. Trước đây chúng ta có dịch bài thơ On the Pulse of Morning (Trên Nhịp Đập Buổi Sáng) sang tiếng Việt. Đây là bài thơ chị sáng tác đặc biệt cho, và đọc tại, lễ nhậm chức tổng thống của Bill Clinton năm 1993.

Hôm nay nhân ngày Vu Lan, báo đền ân đức mẹ cha, chúng ta hãy đọc bài Mother: a cradle to hold me (Mẹ: Chiếc nôi ôm ấp con) của Maya Angelou. Mình đã dịch sang lời Việt ở đây để chia sẻ với các bạn.

Cám ơn anh Hiển đã gởi bài thơ nguyên thủy đến mình.

Mến,

Hoành

.

Mẹ: Chiếc nôi ôm ấp con
motherdaughter
Thật vậy
Con ra đời trong mẹ
Và cũng thật vậy
Mẹ ra đời cho con.
Con có giọng nói của mẹ.
Giọng nói được uốn nắn chỉnh âm để vuốt ve con.
Đôi tay mẹ vòng lại
Thành chiếc nôi để bế con, đong đưa con.
Mùi cơ thể của mẹ là khí trời
Thơm tho cho con thở.

Mẹ,
Vào những ngày xa xưa dấu ái đó
Con không tưởng được là mẹ có
Một cuộc đời lớn hơn, trong đó có con,
Cùng với những lắng lo khác của mẹ,
Vì con chỉ có một cuộc đời
Và cuộc đời đó là mẹ.

Thời gian qua đều và đẩy ta xa nhau.
Con chẳng muốn.
Con sợ nếu con để mẹ đi
Mẹ sẽ xa rời con vĩnh viễn.
Mẹ cười nỗi sợ của con, và nói
Con không thể ngồi trong lòng mẹ mãi
Một ngày nào đó mẹ sẽ phải đứng dậy.

Và con sẽ ở đâu?
Mẹ lại cười.
Con không cười.
Me rời con không báo trước,
Nhưng mẹ trở về ngay.
Nhưng mẹ lại đi và trở về,
Con xác nhận là, rất nhanh.
Nhưng con không dễ gì an tâm.
Mẹ lại đi, nhưng lại trở về.
Mẹ lại đi, nhưng lại trở về.
Mỗi lần mẹ vào lại thế giới của con
Mẹ mang theo tin tưởng
Từ từ con có được lòng tin.
motherdaughter2
Me nghĩ là mẹ biết con
Nhưng con biết mẹ,
Mẹ nghĩ là mẹ trông con,
Nhưng con giữ mẹ vững trong tầm mắt,
Ghi lại từng cử chỉ,
Nhớ những nụ cười, vẽ theo từng nét nhíu mày.
Khi vắng mẹ
Con tập làm mẹ,
Cách mẹ hát
Trên gió thoảng,
Trong khi tiếng nấc nằm
Dưới rễ của bài ca.

Cách mẹ nghiêng đầu
Để ánh sáng mơn man trên mặt
Khi mẹ đặt các ngón tay lên bàn tay con
Và bàn tay mẹ lên cánh tay con,
Con được ban cảm giác khỏe mạnh,
Mạnh mẽ và thật là may mắn.

Mẹ luôn luôn là
Cốt lỏi của hạnh phúc đối với con,
Mang đến những viên kẹo sướng vui,
Những ngọt ngào của tiếng cười rộn rã.

Con yêu mẹ ngay cả trong những năm
Mẹ không biết gì
Và con biết tất cả, con vẫn yêu mẹ lúc đó.
Dĩ nhiên là lớn lối,
Từ đỉnh cao
Của trí tuệ tuổi teen.
Con to tiếng với mẹ, thường xuyên
Vì mẹ quá chậm hiểu.
Con lớn lên và
Và giật mình thấy được
Bao nhiêu kiến thức mẹ đã lượm lặt.
Rất nhanh.

Mẹ, bây giờ con đã học đủ
Để biết là con hầu như không biết gì.
Ngày hôm nay
Khi mọi người mẹ được vinh danh,
Hãy để con cảm ơn mẹ
Rằng sự ích kỷ, dốt nát và trò hề của con
Đã không làm mẹ vất con đi như một búp bê gãy gọng
Đã mất hết hương vị.

Con cảm ơn mẹ
Vẫn tìm thấy cái gì đó trong con
Để yêu thương, ngưỡng mộ và dấu ái.

Con cảm ơn mẹ.
Con yêu mẹ.

(TDH Dịch)

.

Mother: A Cradle to Hold Me

Maya Angelou

motherdaughter1
It is true
I was created in you.
It is also true
That you were created for me.
I owned your voice.
It was shaped and tuned to soothe me.

Your arms were molded
Into a cradle to hold me, to rock me.
The scent of your body was the air
Perfumed for me to breathe.

Mother,
During those early, dearest days
I did not dream that you had
A larger life which included me,
Among your other concerns,
For I had a life
Which was only you.

Time passed steadily and drew us apart.
I was unwilling.
I feared if I let you go
You would leave me eternally.
You smiled at my fears, saying
I could not stay in your lap forever
That one day you would have to stand

And where would I be?
You smiled again.
I did not.

Without warning you left me,
But you returned immediately.
You left again and returned,
I admit, quickly.
But relief did not rest with me easily.
You left again, but again returned.
You left again, but again returned.
Each time you reentered my world
You brought assurance.
Slowly I gained confidence.
motherdaughter3
You thought you knew me,
But I did know you,
You thought you were watching me,
But I did hold you securely in my sight,
Recording every movement,
Memorizing your smiles, tracing your frowns.
In your absence
I rehearsed you,
The way you had of singing
On a breeze,
While a sob lay
At the root of your song.

The way you posed your head
So that the light could caress your face
When you put your fingers on my hand
And your hand on my arm,
I was blessed with a sense of health,
Of strength and very good fortune.

You were always
The heart of happiness to me,
Bringing nougats of glee,
Sweets of open laughter.

I loved you even during the years
When you knew nothing
And I knew everything, I loved you still.
Condescendingly of course,
From my high perch
Of teenage wisdom.
I spoke sharply to you, often
Because you were slow to understand.

I grew older and
Was stunned to find
How much knowledge you had gleaned.
And so quickly.

Mother, I have learned enough now
To know I have learned nearly nothing.

On this day
When mothers are being honored,
Let me thank you
That my selfishness, ignorance, and mockery
Did not bring you to
Discard me like a broken doll
Which had lost its favor.

I thank you that
You still find something in me
To cherish, to admire, and to love.

I thank you, Mother.
I love you.

Source:

http://ift.tt/1EnAJY1



The Late News from http://ift.tt/1h3ueKo